“Tại sao con người bây giờ không thể vui vẻ quá 5 phút?”
Bởi vì chúng ta luôn kỳ vọng kết quả đến ngay tức khắc.”
Đọc một cuốn sách thì mong nó khiến mình lập tức trở nên sâu sắc hơn. Viết một bài để giãi bày tâm sự thì mong được thật nhiều người quan tâm, được an ủi.
Những kỳ vọng này nếu như xảy ra thì khiến chúng ta vui vẻ, còn không lại thành tự mình buồn rầu khó chịu.
Con người vui vẻ thì ít, buồn rầu lại quá nhiều
Con người thường cầu mong những gì mình không có
Tối qua, trước khi đi ngủ, con gái tôi nói, ước gì con có một con ngựa Pony thiệt to, thiệt đẹp.
Sau đó thở dài: “Con buồn quá” khi tôi từ chối mong ước đó.
Tôi chỉ cười.
Bởi tôi biết, nếu con gái tôi có được món đồ chơi ấy thì bé cũng chỉ vui trong vòng vài phút. Sau đó, lại ước có món khác mà thôi.
Tôi cũng vậy, lúc còn đi làm ngày 8 tiếng, sáng nào tôi cũng uể oải. Tôi ước gì được nghỉ nguyên ngày để ngủ cho đã. Thậm chí, có giai đoạn mệt mỏi, tôi còn mong được nghỉ không lương 2 tuần để ở nhà nghỉ ngơi cho thoải mái.
Thế mà sau 2 tháng nghỉ dịch, tha hồ ngủ nghỉ thì tôi lại khao khát được đi làm. Và tôi không phải trường hợp đặc biệt. Mỗi lần họp với team, tôi đều nghe các bạn than ở nhà chán quá, ước gì được đi làm để gặp gỡ mọi người.
Đấy! Con người là như thế, thường không hài lòng, không trân trọng cái mình đang có, mà cứ truy cầu những gì không có hay chưa có, hoặc không thể có.
Người mập thì mong ốm, người ốm lại muốn tăng cân, người trắng thì thích da nâu, còn người ngăm đen thì lo tắm trắng.
Tôi thấy những người luôn không hài lòng với bản thân, cuộc sống, luôn mong cầu những điều không thuộc về mình khi nào cũng cau có, khó chịu, hoặc khổ sở, đau buồn.
Còn những người bằng lòng với hiện tại, trân trọng những thứ mình có thì luôn an yên, vui vẻ. Ngay cả trong nghịch cảnh họ vẫn tìm được niềm vui, sự an ủi trong đó.
Thế nên mới nói “Con người khổ chủ yếu là do họ mong cầu quá nhiều”
Muốn rất nhiều nhưng lại làm quá ít
Ngày nhỏ, niềm vui thiệt dễ dàng, chỉ cần được ăn món ăn yêu thích, được chơi cùng bạn bè, được con điểm 10 là hạnh phúc tràn ngập.
Con người muốn quá nhiều nhưng làm lại quá ít
Con người bây giờ, muốn có được quá nhiều nhưng làm thì lại quá ít, rõ ràng nên làm việc, cày cuốc để tích lũy thì lại chỉ gác tay lên trán, mơ mộng những hào nhoáng không thể với tới.
Xã hội này không ngừng tạo ra vô vàn mối âu lo, bắt mỗi người trẻ phải có tham vọng, thậm chí là dã tâm, phải không ngừng ép mình tiến lên, không được bằng lòng với hiện tại.
Không ai nói với bạn rằng biết hài lòng cũng là một loại năng lực, kiên trì sống tốt cũng là một loại bản lĩnh. Có tham vọng không phải là chuyện xấu, nhưng thứ trói buộc chúng ta chính là tham vọng không cân xứng với năng lực hiện tại.
Vui vẻ thực ra rất đơn giản, quan tâm đến cuộc sống hiện tại, bước từng bước chậm mà chắc, nuôi dưỡng một chút hy vọng để sống tốt nhưng đừng biến thành tham vọng.