Có một cô gái không may mắn khi sinh ra đã không có một cơ thể bình thường như những người khác: cô không có bộ phận sinh dục nữ và không thể sinh con. Chính vì sinh ra như vậy nên trong thâm tâm cô gái rất xấu hổ và tự ti.
Cô kể, ngay cả gia đình cô cũng mặc cảm về điều này và không tin rằng có ai trên đời này sẽ yêu cô. Và chính bản thân cô cũng nghĩ vậy. Cho đến khi một chàng trai xuất hiện và khiến cô tin rằng tình yêu là có thiệt.
Cô yêu anh với tình yêu của một con chiên đối với chúa trời. Cô coi anh là thánh sống mà cung phụng, mà yêu thương. Cô hy sinh mọi bề vì muốn bù đắp cho anh, vì nghĩ rằng anh thiệt thòi khi yêu một người không toàn vẹn như cô.
Rồi sau 10 năm thanh xuân, anh yêu người con gái khác, ruồng bỏ cô. Cô đau đớn nhưng không oán trách, vì cho rằng mình xứng đáng như thế. Chính vì suy nghĩ đó, cô càng lún sâu vào đau đớn, tự ti, vết thương này chồng lên vết thương khác. Và cô nghĩ đến cái chết để kết thúc những đau đớn của cuộc đời mình.
Có rất nhiều nguyên nhân khiến người ta muốn tự tử. Nhưng bản thân mình nghĩ, một trong những nguyên nhân sâu kín nhất, chính là bạn không còn yêu thương bản thân mình. Vì cho dù cuộc sống có khốn khó cỡ nào, cuộc chia tay có đau khổ cỡ nào, chỉ cần con người còn hy vọng, không dễ dàng gì người ta tìm đến cái chết (trừ trẻ vị thành niên, chưa đủ trưởng thành nên có thể dễ dàng gục ngã trước những áp lực hàng ngày).
Tình yêu thì đẹp thiệt, nhưng nếu ai cũng chết vì tình thì có lẽ cả xã hội này đã chết hết rồi. Vì có ai mà chẳng trải qua vài ba mối tình trong đời. Ở câu chuyện trên, chủ yếu là bản thân bạn đã cảm thấy mình không xứng đáng được yêu, tự chán ghét vì cơ thể khiếm khuyết của mình và dốc lòng vào một mối quan hệ không tương xứng. Chính vì vậy, khi bị bỏ rơi bạn cảm thấy cuộc đời như rơi xuống vũng bùn và không đủ can đảm để vực dậy.
Đây chính là nguyên nhân mà tôi nghĩ, để an vui trong cuộc sống, bạn cần phải học cách yêu mình. Khi bạn yêu chính mình, bạn không cần ai bên cạnh vẫn có động lực để sống. Vì bạn không cô đơn, bạn có một người bạn thân, tri kỷ, bất di bất dịch có tên là Bản Thân.
Thứ không thích thì bỏ đi, người đáng ghét thì block, khi không vui thì đi ngủ, ảnh nhìn chán thì hãy xóa, thích ai đó thì thổ lộ, đói bụng rồi thì đi ăn.