Là một người sống bằng nghề viết lách nhưng tôi rất ít khi tham gia các group hay cộng đồng viết lách. Một phần là do tôi không thích chia sẻ với những người không quen biết, đặc biệt là trên môi trường mạng xã hội. Trước đây tôi có 1-2 trải nghiệm không quá tốt đẹp khi nêu lên quan điểm của mình trên các nền tảng này.
Dường như khi không biết nhau là ai, người ta có xu hướng tấn công những người không cùng quan điểm với những lời lẽ không mấy tốt đẹp. Chính vì thế, ngoài trang cá nhân với đa số là bạn bè thân quen, dường như tôi không chia sẻ tâm sự hay quan điểm của mình trên mạng xã hội. Có chăng cũng chỉ một vài câu chuyện về gia đình, tình cảm là chủ yếu.
Thế nhưng, dạo gần đây, tôi join vào một hai group content chất lượng và thấy rất nhiều người chia sẻ những tâm sự của mình: về nghề, về bản thân, về những quan điểm cá nhân. Và thật sự tôi khá bất ngờ khi trên các group này đã lịch sự hơn trước rất nhiều.
Đặc biệt, tôi thấy khá nhiều bạn trẻ đến với viết lách như một cách để hiểu mình hơn. Nhiều câu chuyện, nhiều tâm sự, nhiều mảnh đời đã được cứu vớt, hay ít nhất đã tìm được một chút bình yên trong tâm hồn mình thông qua việc viết lách.
Bản thân tôi thì vẫn chưa đủ can đảm để dốc hết ruột gan mình trên mạng xã hội vì tôi vẫn sợ những ý kiến trái chiều. Mạng là ảo nhưng tổn thương thì là thật. Vì thế, tôi chọn hướng lập blog để tâm sự như một cách trải lòng, giúp chữa trị những tổn thương của bản thân.
Viết ra tâm sự trong lòng giúp giải tỏa những cảm xúc tiêu cực, chữa lành tổn thương
Khi được viết, được nói ra những tâm sự, những chiêm nghiệm của bản thân, tôi thấy mình được sống lại, được bơm vào người những năng lượng tích cực, an hòa. Và câu chữ giúp những suy nghĩ rối rắm của tôi trở nên rõ ràng hơn. Bởi khi muốn viết bất cứ cái gì, bạn phải suy nghĩ xem bạn muốn viết gì, mục đích của việc viết bài ấy để làm gì, bạn viết cho ai xem? Và nhờ đó, bạn sắp xếp lại được những suy nghĩ của mình và tỉnh táo hơn là cứ miên man suy nghĩ trong đầu, rồi diễn ra hàng trăm, hàng ngàn câu chuyện không đầu không đuôi.
Dĩ nhiên, hành trình viết để chữa lành nó dài y như hành trình Đi tìm chính mình vậy. Bởi quan điểm hay suy nghĩ sẽ thay đổi theo thời gian, theo những trải nghiệm của bản thân mình. Vì thế, có lẽ hôm nay bạn nghĩ thế này, mai bạn đã nghĩ khác đi nhiều rồi.
Nhưng dù sao đi nữa, tôi nghĩ, cũng giống như phương pháp, nói với chính mình, viết cũng là một liệu pháp tốt để bạn chữa trị trái tim, tìm lại chính bản thân mình và yêu thương mình nhiều hơn.