Khi phải đối diện với sự coi thường từ người thân chồng, nên nhẫn nhịn để giữ hòa khí hay đứng lên bảo vệ bản thân? Câu chuyện của chị B (35 tuổi) trong chương trình Người Thứ 3 tuần qua sẽ giúp chúng ta tìm ra câu trả lời.
Áp lực từ những ánh mắt phán xét
Ngay từ lần đầu tiên về ra mắt, chị B đã nhận được ánh nhìn không thiện cảm từ hai cô em chồng. Dù xuất thân từ tỉnh lẻ, gia đình chị không quá khó khăn, và quan trọng nhất là chị và chồng đến với nhau vì tình yêu. Nhưng điều đó không đủ để khiến chị được chấp nhận.
“Tôi không ăn chơi, không chạy theo thời trang, chỉ đi làm rồi về nhà. Chỉ vậy thôi mà các em chồng đã xem tôi quê mùa, không xứng đáng với gia đình họ,” chị B chia sẻ. Ban đầu, chị tin rằng thời gian sẽ giúp mọi người hiểu và yêu thương nhau hơn, nhưng thực tế không như mong đợi.
Những tổn thương kéo dài
Sau khi kết hôn, chị B sống chung với gia đình chồng và bắt đầu chuỗi ngày chịu đựng những lời miệt thị, sự khinh thường. Những món quà quê của ba mẹ chị gửi lên – những trái cây, rau củ nhà trồng, trứng gà sạch – lại trở thành đề tài chê bai của hai cô em chồng. “Mấy thứ này toàn đất cát, giun sán! Nhìn man rợ quá!” – những câu nói ấy không chỉ khiến chị B tổn thương mà còn làm ba mẹ chị buồn lòng.
Không chỉ vậy, chị còn bị yêu cầu giặt đồ bằng tay cho hai cô em chồng, bị chê bai ngay cả trong chuyện bếp núc. Khi mang thai, do ốm nghén nên chị nấu ăn không vừa miệng, mẹ chồng cằn nhằn, còn hai cô em chồng thì hả hê: “Có bầu thôi mà, có gì to tát đâu!”
Những mâu thuẫn ấy dần dần đẩy chị vào trạng thái mệt mỏi, cô đơn trong chính ngôi nhà của mình.
Nhẫn nhịn có thực sự là giải pháp?
Trước những bất công ấy, chị B chọn cách nhẫn nhịn, với hy vọng rằng tình cảm chân thành sẽ dần làm thay đổi thái độ của những người trong gia đình. Nhưng suốt năm năm qua, tình hình không những không cải thiện mà ngày càng trở nên tồi tệ hơn.

Tiến sĩ tâm lý Tô Nhi A phân tích: “Khi đã chọn ở chung, em cần có trách nhiệm với quyết định của mình. Không thể mong chờ sự thay đổi từ người khác nếu chính mình không có động thái nào để cải thiện tình hình. Cách em chọn là nhẫn nhịn, nhưng nhẫn nhịn không có nghĩa là chấp nhận để người khác đối xử bất công với mình.”
Theo tiến sĩ, vấn đề lớn nhất ở đây không phải là việc hai cô em chồng khó tính hay mẹ chồng không bảo vệ con dâu, mà là chính chị B đã không khẳng định vị thế của mình. Khi một người không tự coi trọng bản thân, họ sẽ vô tình tạo điều kiện cho người khác coi thường mình.
Làm thế nào để thoát khỏi nghịch cảnh?
Vậy, nếu rơi vào hoàn cảnh như chị B, người làm dâu nên làm gì?
- Xác lập ranh giới rõ ràng: Không có lý do gì để một người phụ nữ đã lập gia đình phải giặt giũ quần áo cho em chồng, hoặc để những lời chê bai tiếp diễn. Chị B cần thẳng thắn trao đổi với chồng và gia đình chồng về những điều không thể chấp nhận.
- Ra ở riêng nếu có thể: Chăm sóc cha mẹ chồng không nhất thiết phải sống chung. Nếu môi trường sống khiến tinh thần căng thẳng và hạnh phúc gia đình bị ảnh hưởng, hãy cân nhắc việc ra ở riêng. Việc này không chỉ tốt cho sức khỏe tinh thần của chị B mà còn giúp giữ gìn mối quan hệ với gia đình chồng.
- Xây dựng sự tự tin, độc lập: Khi một người phụ nữ có đủ sự tự tin, tài chính vững vàng và tiếng nói trong gia đình, họ sẽ ít bị xem thường hơn. Thay vì chỉ chờ đợi sự công nhận từ gia đình chồng, chị B có thể chủ động xây dựng hình ảnh của mình bằng chính năng lực và sự tự tin.
- Chia sẻ với chồng, tìm sự đồng hành: Trong một gia đình, sự thấu hiểu và bảo vệ của người chồng là rất quan trọng. Chị B cần thẳng thắn chia sẻ với chồng những tổn thương mình đã trải qua, thay vì chỉ âm thầm chịu đựng.
Bài học dành cho những người làm dâu
Nhiều người phụ nữ rơi vào tình trạng như chị B, luôn hy vọng thời gian sẽ thay đổi mọi thứ mà quên rằng chính bản thân họ mới là nhân tố quyết định hạnh phúc của mình.
Nhẫn nhịn không phải là chìa khóa giúp duy trì hòa khí trong gia đình nếu nó chỉ khiến người khác được quyền chèn ép mình hơn.
Tiến sĩ Tô Nhi A nhấn mạnh: “Chúng ta thường nghĩ rằng mình đang chiến đấu với cả thế giới, nhưng thực tế, kẻ thù lớn nhất lại chính là sự sợ hãi bên trong bản thân. Nếu không dám lên tiếng bảo vệ mình, dù người khác có công nhận giá trị của mình hay không, mình cũng sẽ chẳng thể nhận ra.”
Cuộc sống làm dâu không phải lúc nào cũng màu hồng, nhưng cách đối diện với khó khăn mới là điều quan trọng nhất. Nếu bạn đang trong tình cảnh tương tự, hãy tự hỏi: bạn chọn tiếp tục nhẫn nhịn, hay mạnh mẽ đứng lên để thay đổi cuộc sống của mình?